Câu điều kiện (conditional sentence) là một chủ đề ngữ pháp quan trọng trong tiếng Anh. Dù bạn là học sinh phổ thông hay người đi làm đang học tiếng Anh để phục vụ công việc, chắc hẳn bạn đã ít nhất một lần nghe đến “câu điều kiện”, “mệnh đề if”, v.v. đúng không? Nhưng liệu bạn đã am hiểu và có thể sử dụng thành thạo điểm ngữ pháp này?
1. Câu điều kiện là gì?
Định nghĩa: Câu Điều kiện (Conditional Sentence) là dạng câu dùng để nêu ra giả thiết rằng khi một sự việc nào đó xảy ra hoặc không xảy ra và dẫn đến một kết quả nào đó.
Câu Điều kiện thường có kết cấu là một câu phức chứa hai mệnh đề:
- Một mệnh đề bắt đầu bằng ‘If’ – “Nếu” diễn tả giả thiết về một điều xảy ra hoặc không xảy ra. Mệnh đề này gọi là ‘if clause’ – “mệnh đề if”.
- Mệnh đề còn lại diễn tả kết quả kéo theo. Mệnh đề này gọi là ‘main clause’ – “mệnh đề chính”.
Thông thường, mệnh đề bắt đầu bằng ‘If’ sẽ đi đầu câu. Lúc này, giữa 2 mệnh đề cần có dấu phẩy. Tuy nhiên, ta cũng có thể đẩy mệnh đề bắt đầu bằng ‘if’ ra phía sau. Lúc này, giữa 2 mệnh đề không có dấu phẩy.
Ví dụ: If we had more money, we would buy that house.→ Nếu chúng ta có nhiều tiền thì chúng ta đã mua ngôi nhà đó.
We would buy that house if we had more money.→ Chúng tôi đã mua ngôi nhà đó nếu chúng tôi có nhiều tiền.
Phân tích: Chúng tôi không có nhiều tiền và không mua ngôi nhà đó. Hai câu điều kiện trên là câu điều kiện loại 1, giả định về một điều không đúng trong hiện tại.
2. Cấu trúc câu điều kiện trong tiếng Anh
Lưu ý: mệnh đề if và mệnh đề chính cách nhau một dấu phẩy
2.1. Câu điều kiện loại 0 (zero conditional)
Định nghĩa: Câu điều kiện loại 0 là dạng câu dùng để diễn tả một sự thật hiển nhiên về
